Có
một chiều thảng thốt hạt mưa rơi
Ta giật mình, hình như mùa mưa tới?
Cánh chim khuya mơ đường xa dịu vợi
Bỗng giật mình lầm tưởng bóng chiều phai…
Ta tiếc nuối
một thời trong hoang vắng
Bóng mây chiều
sao chợt về trong nắng
Thấy mình lầm,
còn chưa đến mùa mưa.
Lạnh vòng
tay, đêm nhớ mấy cho vừa
Cơn mưa ấy
sao chợt về đêm trắng.
Tiếng xôn xao,
chợt vội vàng im ắng
Tưởng em về, mưa
khuất nẻo đường xa.
Ta lầm tưởng
mưa là bước em qua,
Nhưng xa quá,
mưa cũng buồn cay đắng
Mưa trái mùa cho
lòng ai trống vắng
Em không về,
mưa sao đắng bờ môi ?
Và con phố thêm
một lần đưa tiễn
Một người đi xa
mãi cuối chân trời
Mưa vẫn thế
như muôn đời mưa đến
Mang nỗi sầu
em xa vắng còn đâu ?
ĐCH
11/12/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét